Tóm lược truyện ly Hôn không chia tay

Hai mình sẽ còn yêu nhau, tại sao lại hình như kí tên lên “Đơn xin ly hôn”? Tính năng này nếu ao ước trách… thì đang đề nghị trách anh nhưng thôi.
Giới thiệu truyện ly hôn chưa chia tay
Tác giả: Quang Dĩnh
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện cốc hôn chưa chia tay
“Chúng ta ly hôn thôi!” rốt cục, cô cũng lấy hết dũng khí nói ra khỏi miệng.
Một lúc sáng sớm trời mùa đông bảng giá rét, Đỗ Dĩ Du nằm nghiêng bên trên giường, đôi mắt chưa cất giấu được riêng lẻ cùng sầu bi, cô công bố quyết định đem tất cả các áp lực đè nén trong lòng vày quá lâu mà lại trở nên chua xót, uất ức nói ra một lần.
“Dĩ Du, đừng đề cập mang đến chuyện ly hôn nữa được không?” Địch Tử Uy bộ mặt dửng dưng, cơ thể cường tráng trong chốc lát như bị thương, rất nhanh kéo chăn khỏi nhà bạn, đứng dậy.
Anh thật vất vả mới có thể điều chỉnh kết thúc công việc, dành ra mấy ngày từ Thượng Hải cất cánh về Đài Loan. Vì cô vừa bắt đầu sẩy thai, anh hy vọng cạnh bên yên ủi cổ vũ cô. Tuy thế suốt bố tháng chỉ nghe cô đề cập mang đến chuyện cốc hôn, anh nhíu mày, trong lòng dâng lên một nỗi căng thẳng.
“Tử Uy… thật xin lỗi, em vẫn xem xét kĩ bắt đầu đưa ra quyết định này… em thật sự chẳng phải đứng vững cùng anh làm cung phi ck nữa.” ánh nhìn của cô ấy chán nản và bi quan, tuy nhiên giọng điệu lại cực kì kiên cường.

Đỗ Dĩ Du từ bên trên giường đứng dậy, cảm thấy rất lạnh, chuyển tay rứa áo len ấm đặt bên cạnh gối khoác vào.
Cô đứng ở tầng hai mươi của biệt thự – tòa cao ốc nằm ngay bên tiền, cô đứng ở kề bên khung cửa sổ, ánh mắt trống rỗng chú ý ra phía bên ngoài.
bầu trời sẽ còn hơi mờ tối, hàng cây hai mặt mặt đường khoác lên người nhà mẫu áo màu xanh da trời, chạc cây Hàn Phong dưới mặt đường trông cũng như một con chim bị trụi sạch lông vũ, một thân trụi lũi. Mà lại lòng của cô ấy cũng giống như chạc cây đó, bị khô héo mà lại thê lương, một ít sức sống cũng chưa gồm.
Hơn hai năm trước, cô một thân đầy sự tự tin, tích cực ở kề bên làm việc, kế hoạch giúp Tử Uy. Anh tỉnh táo bị cắn dở cơ mà cũng thâm trầm, đối mang việc nhỏ xíu dựng công danh và sự nghiệp luôn bao gồm mưu tính kĩ càng. Anh nói, nếu yêu nhau thì kết hôn, bao gồm phi tần cạnh bên bắt đầu giúp anh an tâm lo công danh và sự nghiệp… Và vì chưng cô anh mới bao gồm cồn lực cao.
Đùng ráng, lúc đầu thiết yếu cô vì hễ lực tích rất này của anh ấy cơ mà sử dụng rộng rãi kết hôn. Cô ngây thơ cho rằng, mối tình đang tiếp tụ sau hôn nhân, chỉ cần cả 2 với mọi người trong nhà cầm vun đắp là có được hạnh phúc. Cho nên hẹn hò được nửa năm, họ liền kết hôn.
Anh là kỳ tài buôn bán, lao động trí óc đối với thị trường cực kỳ nhạy bén, điểm đó không ai hình như chối.
Anh cũng như đồng đội với mọi người trong nhà hợp tác và ký kết, xây cất C.ty điện tử Âu Đạt, lĩnh vực buôn bán kinh doanh chủ yếu là máy vi tính, tượng trưng hãng máy tính bom tấn của Âu Mĩ. Tại Thượng Hải thiết kế nhà máy chế tao, cùng lúc bọn họ cũng gia nhập sản xuất ngành điện thoại di động, từ nghiên cứu giúp cải cách và phát triển, dáng vẻ, viết phần mềm… không dứt mở rộng thị trường và cam đoan brand name.
Anh phụ trách chức vụ Tổng người đứng đầu, bao gồm cả phần đông chuyện trong công ty hầu như vị anh làm chủ, từ căn hộ mang đến tổ chức nhân sự, từ nghiên cứu chế biến cho phát triển thương hiệu… phải buôn bán liên tục hai chỗ từ Thượng Hải cho Đài Loan, cực kỳ bận tối mắt tối mũi. Hai năm sau cưới, thời gian chính của anh là ở Thượng Hải, suốt một khoảng thời gian nhiều năm ngập đầu trong công việc, mọi ngày ở lại Đài Loan chỉ đếm trên đầu ngón tay, bởi vậy cô thưởng xuyên ở một tổ ấm, bị tác động cảnh độc thân hiếm hoi, chịu đựng đủ trơ thổ địa cùng đau buồn.
Cô biết, công danh sự nghiệp đối sở hữu một người nam nhi là cực kỳ quan trọng, bởi vậy cô chính thức quyết định gửi từ Đài Loan đến Thượng Hải để có thời gian âu yếm anh, gắng biến thành bạn nữ tốt. Đáng tiếc, hạnh phúc không cười có cô.
Tử Uy rất nhiều là xem công ty là ngôi nhà, công ty có việc gấp giải quyết, hội họp… lúc về ngôi nhà cũng từng là 1-2 giờ đêm, chủ nhật cũng ít khi được ở nhà, nhận điện thoại từ C.ty liền tất tả rời đi, cơ mà cô cần rộng lượng cảm thông đến anh, bắt buộc bỏ lỡ thời gian ngọt ngào cùng ý muốn hòa thuận, cũng như cô biết rằng cô đề nghị một các bạn ăn uống cơm, một nhà bạn đọc sách, một người thân sắm sửa, một gia đình bạn trong căn nhà vắng lặng, nằm ngủ một thành viên gia đình, chờ đón trong riêng lẻ, nhấm nháp nỗi thất vọng.
Cô thường hướng về phía bầu khâu khí mà lại tự hỏi người “Hạnh phúc sau cùng là gì?” Theo đuổi cuộc sống giàu sang đó chính là điều cô mong mỏi hay sao?
“Dĩ Du, chúng ta còn trẻ, đứa bé không còn gia đình giống như có đứa bé khác, mà lại đừng nói cốc hôn nữa được không?” Anh đi tới đằng sau của cô, dùng đôi cánh tay tráng kiện bao phủ lấy eo nhỏ của cô ý, gương mặt tuấn tú vùi sâu vào cổ cô nhẹ giọng an ủi.
công danh của anh bắt đầu vừa bắt đầu, đã từng Bước một kiến tạo C.ty cộng công ty có lợi, đang ý muốn vận sức ngóng phát cồn, anh không ước ao mất đi cô.
nuốm nhưng mỗi lần về ngôi nhà, thấy được cô bên ngày dần bé gò, nội vai trung phong của anh ấy luôn là cảm hứng áy náy tinh tế. Đối với phía đối tác doanh nghiệp, anh luôn đạt 100% thành tích, thế nhưng mà đối mang cô anh lại là một bạn ông chồng chưa tròn nhiệm vụ.
mà lại anh yêu cô, anh chưa mong muốn cô quăng quật anh đi.
thành ra, anh biến hóa chiến lược, bài toán ở C.ty dần dần định hình liền khiến Dĩ Du có bầu.
>> đọc thêm chuyên mục Truyện đam mỹ h sm
có bầu khiến cô tràn đầy vui sướng, hằng ngày hầu như cười cợt vui, trong bụng cảm nhận được sinh mạng nhỏ nhắn, mang đến cô cảm giác một tia hòa thuận giống như ánh nắng bình minh.
Cô không nói cốc hôn nữa, khoảng cách giữa họ do vậy mà lại được kéo gần lại. Tuy vậy dòng ý muốn này chưa giữ vững, khi bầu kỳ được hai tháng, cô vô ý trượt chân của phòng tắm – bao gồm cả số đông tan vỡ.
Mất đi đứa bé, gương mặt tươi cười cợt đáng yêu của cô ấy cũng không còn, cô càng ngày trở nên trầm mặc.
“Anh còn không hiểu sao? Câu hỏi giữa hôn nhân của tất cả không hề do mất đi đứa bé nhỏ.” Cô đè xuống nội trung ương đau đớn, cụ giữ được vị trí bình thản nói.
Anh buôn bán giống như một cái máy, lúc cô đề xuất anh nhất anh lại không sát bên cô, cần dùng một bữa tối sở hữu cô chính là điều cực kỳ xa xỉ.
Ngày cô vô ý trượt chân, cô chưa liên lạc được có Tử Uy.Thư cam kết của anh nói rằng anh vẫn có một hội nghị thiết yếu tất yêu bỏ dỡ… trái tim của cô ấy đau hơn nỗi đau ở bụng…
Trải qua lần sẩy thai ngoại trừ ước ao này, cô vẫn trôi dạt – Cô chỉ muốn thành viên gia đình hòa bình tầm thường, tuy vậy thứ anh nên chính là công danh, các kết quả huy hoàng.
mà cô sớm yêu cầu hiểu cái này, tránh mua ngây thơ cho rằng đứa nhỏ tuổi sẽ là niềm ý muốn để duy trì cuộc hôn nhân này, hôn nhân của hai mình sớm muộn gì cũng có thể có ngày tan vỡ.
“Tôi kết hôn sở hữu anh… chưa gồm hòa bình, không có tương lai, cũng vì hôn nhân nhưng mà chúng tôi bỏ lỡ giấc mộng của bản thân mình, chúng tôi cảm giác người nhà mất đi tự do…” Thanh âm của cô nghẹn ngào, mắt ngân ngấn nước, trọng điểm tình uất ức chưa thôi.
Vừa nghe thấy cô nói “… chưa gồm hòa thuận, chưa tất cả tương lai…”, nỗi đau đớn này có vẻ thanh âm làm đau khổ con tim của anh ý
“Anh làm cho bởi vậy cũng là vì chưng lo cho tương lai của nhà bạn, mấy năm tiếp theo, hóng C.ty dần ổn định và đuc rút lợi nhuận, buôn bán không có gì trở ngại, anh đang gồm thời gian…”
“Tử Uy, anh thật yêu chúng tôi sao?” Đỗ Dĩ Du cũng không chịu được nổi nữa, bởi lẽ vì cô yêu anh, new hình như chịu đựng được chơ vơ, vày anh chịu đựng hai năm, nhưng sau khi mất đứa nhỏ lòng, cô cực kỳ khổ cực, ám ảnh không thể nào xua đi được.
Nếu cứ đứng vững ở lại Thượng Hải một mọi người, xúc cảm vô ích cũng như chán nản và bi quan này sẽ làm cho cô phát bệnh mất.
do đó một tháng trước, cô trở lại Đài Loan, điều dưỡng cơ thể, cũng nghiêm túc suy nghĩ về tương lai, sau khi quan tâm đến kỹ new quyết định rời đi.
“Anh vững chắc yêu em.” Tròng mắt anh black lại diễn đạt thực tâm sâu sắc.
Đôi mắt cô căng tràn buồn bã cộng hoài nghi nhìn anh.
biện pháp anh yêu cô là khiến cô không xong xuôi nghỉ nếm trãi trơ tráo sao? Nếu cũng như anh thật lòng yêu cô, anh vẫn chỉ đem công danh sự nghiệp đặt ở chỗ đứng chính yếu nhưng mà chưa đếm xỉa mang đến nỗi đau khổ của cô ý sao?
Hôn nhân, đối với cô cơ mà nói đã không còn cách, mang cô vui vẻ dường như không thấy, ấm no cũng đắn đo ở nơi đâu.
Sau hai năm kết hôn, ước mô của cô ý đối mang một số loại mối tình lãng mạn này đã mất, hiện nay cô chỉ mong sao tránh xa rất nhiều thứ, sắm lại chính mình.
“Nếu cũng như yêu bên tôi, hãy để bên tôi độc lập đi, trong cuộc hôn nhân này, chúng tôi không hạnh phúc… “
Địch Tử Uy lần nữa chấn động!
Anh yêu cô, nhưng mà cùng cô kết hôn lại khiến cô rơi các nước mắt cũng như nắm, anh thấy nhà bạn thật ích kỷ cũng như tàn ác.
quán triệt cô ấm yên, tất yêu cùng cô ăn uống cơm, mà lại anh đang lần nữa cần dùng bỏ ra phiếu, lấy hôn nhân gông xiềng buộc chặt cô.
vày anh, cô bỏ qua mong ước mở ăn uống cùng anh mang lại Thượng Hải, nạm có tác dụng một nàng tốt, lần lượt rộng lượng thông cảm anh.
Cô biết anh cầm chấp của cả tài sản, đem tiền bạc cùng toàn thể tinh thần có kế hoạch trong các bước, cố kỉnh cách tân và phát triển công danh và sự nghiệp, Vậy nên hòa bình của cô đâu?
Anh nạm giử đời sống của cô ấy, tước đoạt quyền được tận hưởng yên ấm của cô, hiện thời anh còn có lẽ lấy nguyên cớ gì để giữ cô ở bên người trong gia đình nữa?
Anh quyết trung ương theo đuổi công danh sự nghiệp của anh ý, nhưng mà cô cũng có thể theo đuổi quyền lợi hòa thuận của cô ấy, cảm thấy không được sao?
“Em thật… cảm thấy không độc lập, không hạnh phúc… em thật sự mong mỏi cốc hôn?” Anh rứa áp lực đè nén bị đau đớn mãnh liệt trong lòng, hỏi cô.
cho dù vòng tay của anh đầm ấm an ninh, mùi hương của anh ý nhàn nhạt thuốc lá lẫn vào hơi thở – là hương vì chưng cô thích nhất, nhưng cô chưa dám bịn rịn, cô yêu cầu tàn tệ rời đi, dạn dĩ vứt cho chỗ mối tình này.
Tay cô hơi cong tránh né chiếc ôm ấp quan tâm từ anh, kiên trì nói.
“Hãy chấp nhận nên của tớ. Nếu như không cốc hôn, bên tôi vẫn căn bệnh mất.”
Nghe cố gắng, trọng điểm Địch Tử Uy trầm xuống.
Là anh để mang đến cô trở nên u bi tráng gầy gò, sắc bên tái nhợt, có lẽ đóa hoa hồng khô héo, ấm no cũng dần dần điêu tàn, nội trọng điểm anh nồng nặc sự áy náy cộng cảm nghĩ tội cường bạo.
Anh thật đáng bị tiêu diệt, bức cô đến nạm này, lấy đi nụ mỉm cười cộng mơ ước của cô. Cô buồn bã chào đời bệnh, coi cũng như anh miễn chống giữ cô ở bên thành viên tuy vậy cô sống chưa sung sướng thì gồm nghĩa lý gì nữa, đấy cũng ko phải là nhằm mục đích họ yêu nhau.
cho dù trong lòng mãnh liệt không thôi, mỗi lời nói của cô ý cũng xé rách lòng của anh, mà lại anh chưa mong mỏi cô uất ức không vui cả đời.
Nếu cũng như yêu cô, anh đề xuất để cô ra đi.
“Tốt, nếu như chia tay hình như làm cho em mua được vui vẻ, chúng ta… cốc hôn thôi.” cổ họng anh khô khốc, gian nan nói ra lời nhưng mà anh không ý muốn, nhất là lời nói kia.
Anh biết mình chưa giải pháp nào ép buộc sự đã định rõ ra đi của cô ý, đè xuống cảm xúc gian khổ, anh công bố quyết định dứt bỏ hôn nhân, xong xuôi vứt đoạn tình ái này.
Anh cần để cô độc lập, đề xuất để cho cô sắm về vui vẻ, theo đuổi ấm no, bởi vì có anh đời này cô là có một.
Đây là quang cảnh bên phía ngoài hôn lễ của Đấng mày râu một tổ ấm ấm no, cũng là sự phô trương của xã hội thượng lưu.
biệt thự cấp cao nằm ở mặt tiến bao gồm nhiều chậu hoa cây đẹp, cỏ cây trồng mượt nhưng mà. Vị trí kia khu vườn hoa là lớp lớp nam phụ nữ tú, nước hoa ngào ngạt, phục trang đẹp đẽ… ai ai cũng cũng như Khổng Tước, ngón tay giữa, cổ… hồ hết có trang sức phủ lánh, hồ hết trang sức khoe khoang họ là bé nhà tất cả tiền cùng quyền cầm cố.
tủ lên bàn nhiều năm là mảnh khăn trải màu hồng, thịt bò thượng đẳng, hàu, tôm hùm, cá tầm đen… tất cả ăn uống những được cất trong đồ sứ tinh xảo đắt giá, rượu ngon món ngon cái gì rất cần có đều chung, ăn nhẹ ngọt cũng đều có. Đỗ Dĩ Du tự thành viên gia đình làm bánh bích quy sô-cô-la cộng bánh bích quy hoa hồng cũng đã được cụm quan khách lấy cần đến.
Đỗ Dĩ Du là thành viên gánh vác nhà hàng siêu thị “Ba Đóa Hoa”, điểm tâm cũng như bánh mì của cô vô cùng được nàng dâu cộng chị em chồng thích thú, hai thành viên cũng chỉ mong Đỗ Dĩ Du tự tổ ấm làm món điểm tâm ngọt ngon khoản đãi khách cho ngày đại hỉ.
Được thành viên gia đình trong thị trường thượng lưu cam đoan, Đỗ Dĩ Du cũng tự mình ra tay dùng cho.
mặc dầu cô chưa thích chúng ta bao gồm tiền, ông xã trước đã từng bởi theo đuổi sư nghiệp khiến cô lâm vào đau đớn, tuy thế điều đáng châm chọc là cô đề nghị vày các bạn có tiền chức vụ, cô bắt buộc tiền để bảo trì cuộc đời.
Tóc cô hơi xoăn cột thành đuôi Ngựa, một bộ quần áo màu trắng được vây lên một dòng tạp dề greed color, quan sát ra vóc người nhà của cô ý siêu ưa chuộng, mặc dầu chẳng phải là khách phía bên trong khu vườn, cũng chưa mặc lễ phục, tuy thế biện pháp cô giơ tay nhấc chân không kiêu ngạo, không tự ti, không mất ưu nhã tự tin, hiện hữu lên vẻ đẹp tài trí và mềm mại của 1 người nhà cô gái.
>> tham khảo thêm thể loại Truyện ngôn tình ngược