Reviews truyện “Blue – Neleta”

Tóm lược truyện đam mỹ “Blue”

Tác giả: Neleta
Thể loại: hiện đại thị trấn, tốt nhất công nhất thụ, nhân thú, ấm áp văn, công sủng thụ, truyện đam mỹ
Trích đoạn:
“Trọng Ni, tôi mong kết duyên.”

“Kết hôn?”

Khổng Thu cố gắng gia hạn vẻ mặt thông thường, dù trong thâm tâm cậu cực kì không thể tinh được, mà cũng sẽ với vài phần rành mạch, đây vốn dĩ là chuyện sớm xuất xắc muộn thôi nhưng mà.

Ngồi đối diện Khổng Thu, Dư Nhạc Dương cười ha ha mà nói: “Đúng vậy, nhà tôi cứ thúc giục hoài, nhưng mà tôi với Đào Đào tuổi cũng đã mất bé dại nữa. Nghĩ đi nghĩ lại, tốt nhất là cưới cho xong xuôi. Dù sao bằng hữu tôi bây chừ sở hữu ‘vợ chồng’ cũng chỉ sự khác biệt mang mỗi dòng tờ giấy thôi nhưng mà.”

Khổng Thu cười cười, rồi không tính tiền cho Dư Nhạc Dương một quyền: “Chúc mừng nha, các bạn lũ.”

Dư Nhạc Dương cũng đáp lại cậu 1 quyền: “Nói miệng thôi không đc, làm cái gi ấy thực tế một chút đi đứa bạn.”

Coi thêm truyện chồng yêu là quỷ

Khổng Thu lấy ví từ trong túi quần ra, cầm tờ 100 tệ đặt trước mặt Dư Nhạc Dương, cười nói: “Đây, hồng bao của mình, đừng hổ thẹn là rộng rãi quá nhé!”

“Trọng Ni! Cậu dám!?” Dư Nhạc Dương kêu béo, dùng hai ngón tay nhón lấy tờ tiền kia rồi vứt xuống trước mặt Khổng Thu. “Cậu lương 1 năm trên trăm vạn. Vậy mà bạn thân tuyệt nhất của cậu kết hôn, hồng bao lại chỉ mang mỗi 100 tệ. Cậu không có thấy gì hổ hang à, tôi đây cũng chẳng muốn nhận đâu.”

“Chê ít?” Khổng Thu lại móc thêm 1 tờ nữa ra: “Thế này đủ chưa?”

“Cậu đừng dùng tên Trọng Ni nữa, đổi tên lại thành Cát Lãng Đài đi.” Dư Nhạc Dương đem 200 tệ ném lại cho Khổng Thu, khó chịu nói: “Không đủ mấy chục vạn, cậu đừng sở hữu tới chạm chán tôi.”

“Tôi chưa từng quan sát thấy ai lại trực tiếp đòi hồng bao của quan khách kiểu như thế này cả!” lầm bầm lấy tiền giấu đi, Khổng Thu bất đắc dĩ nói: “Được rồi, coi như nể mặt cậu là đồng bọn độc nhất vô nhị của tôi, tôi nhất định đã hảo hảo cố gắng làm cho cậu một cái hồng bao thật ‘lớn’.”

Xem thêm truyện người tình trí mạng

“Như vậy còn nữa thể lâm thời chấp nhận được.” Dư Nhạc Dương cười nói: “Trước lúc kết duyên còn rất nhiều Việc, nhưng tôi biết cậu cũng bận yêu cầu không phải tới cung cấp đâu. Hôn lễ doanh nghiệp ngày 18 tháng 8, cậu cố định bắt buộc đến đấy.”

“Gấp vậy sao?” Khổng Thu cúi đầu xuống, cật lực đậy đi tâm sự trong đáy mắt. Chỉ từ nhị tuần nữa thôi ư?

Dư Nhạc Dương thở dài: “Cha mẹ tôi cùng bác mẹ của Đào Đào đi kiếm thầy tính tới tính lui, rút cục tính ra trong năm này cưới ngày đó là tuyệt nhất. May nhưng mà phụ thân tôi vừa new thành lập khai trương một khách sạn new, bằng không cũng chẳng có chỗ đâu mà đơn vị. Chính vậy nhị tuần này tôi bận tới mờ ám mày mặt luôn luôn đó.” Nét mặt tương đối giãn ra một xíu, Dư Nhạc Dương uống vài hớp nước trái cây, rồi nói tiếp: “Tôi cần đi đây, còn đi đón Đào Đào và đi thử áo cưới nữa. Đúng rồi, Đào Đào muốn nhờ cậu chụp hình cưới. Nhưng giờ sợ ko kịp, thôi, ngóng sau hôn lễ cậu giành riêng cho Cửa Hàng chúng tôi mấy hôm để chụp hình nha.”

Đọc thêm Yêu thần ký truyện

Vẻ tươi cười của Khổng Thu trong nháy mắt tức khắc trầm hẳn xuống, kế tiếp lại cùng bất đắc dĩ lắc đầu: “Tôi có thể từ chối không?”

“Đương nhiên là ko rồi.” Dư Nhạc Dương vực dậy, chuẩn bị rời đi.

giờ đây Khổng Thu mới giương mắt hỏi: “Cậu thật không yêu cầu tôi khiến một tay hả?”

Dư Nhạc Dương cười cười: “Nhiếp ảnh gia nhiều người biết đến của tất cả thời gian là quà bạc. Và cũng do hồng bao béo của tôi, cậu nên dành hết thời gian quý báu của bản thân nhưng ngơi nghỉ đi.”

“Đồ khốn.” Cười mắng 1 câu, Khổng Thu đọc phục vụ tới tính tiền, rồi cộng Dư Nhạc Dương rời khỏi quán.

Lên xe, Nhạc Dương lại lưu ý Khổng Thu ngàn vạn lần chuẩn xác ko được quên ngày cưới, rồi mới lái xe đi. Sau khi gia đình bạn kia đi khỏi, thú vui trên khuôn mặt Khổng Thu tức thời mất tích. Cậu nỗ lực hít sâu vài tương đối, nhưng mà cũng không sao nén đc mẫu lệ nóng ấm trên khóe mắt vẫn tuôn rơi. Tĩnh lặng trong dòng xe của bạn, Khổng Thu gục đầu trên vô lăng, tay cần siết chặt đem ngực nhưng mà kịch liệt thở dốc.

( YY: kiểu đau ta thik tốt nhất, đau đến tê tâm liệt truất phế, nên ấp ôm tim nhưng mà thở, ôi, ước j mình được thoa tim cho hình họa, hơ hơ hơ)

đột sở hữu mình gõ cửa, Khổng Thu ngồi thẳng các bạn lên. Bên ngoài xe, nhân viên đáp ứng khiếp sợ hỏi thăm: “Tiên sinh, ngài không sao chứ?”

Khẽ cười lạnh nhạt, Khổng Thu khước từ tỏ vẻ không có chuyện gì rồi đạp chân ga. Thật chỉ ao ước cứ kiểu thế này chạy thẳng một mạch tới âm ty. Trong 1 khắc, quả thực Khổng Thu sẽ kích động nhưng nghĩ như thế.

Khổng Thu, nếu chỉ nhìn tên cậu thì người nào cũng can hệ đến vị Nho gia cổ kính đặc sắc tàu khựa thời gian trước. Từ sách giáo khoa, bạn được cho là Trọng Ni là tên tự của vị Khổng phu Tử kia, từ đấy Khổng Thu bị gọi như vậy cho tới khi vào đại học. Dư Nhạc Dương và Khổng Thu vào cùng một trường nhưng mà không giống ngành, thế mà trời xui đất thực hiện ra làm sao lại trở thành bầy đàn, chuyện gì cũng kể mang nhau. Mà có 1 Việc cho đến bây giờ Khổng Thu đã chưa dám đề cập. Đấy chính là cậu mến Dư Nhạc Dương. Khổng Thu trời sinh là 1 gia đình đồng tính. Ngay từ lần đầu tiên thấy Dư Nhạc Dương bên trên Sảnh láng rổ, ánh nhìn của cậu không lúc nào rời khỏi kẻ địch. Chính là nguyên cớ vì sao một nhà bạn không có nhiều bạn bè như Khổng Thu lại trở thành bạn tri kỷ của Dư Nhạc Dương. Ngay cả mua nhà cũng tìm sinh sống nơi ko xa nhà của Nhạc Dương lắm.

Coi thêm truyện bách hợp

Khổng Thu đã thử nghĩ đến câu hỏi kể cho Nhạc Dương biết tình cảm của bản thân, nhưng mà chưa kịp chờ đến khi đấy thì Nhạc Dương đang giới thiệu cô nữ giới thanh mai trúc mã với người nhà. Đến tận lúc này, Khổng Thu sẽ thiếu hiểu biết nhiều tại sao người thân lại ko chịu hoàn thành ra ngay từ khi đó. Có lẽ vì bọn họ sống xa nhau khiến cho cậu ủ ấp dòng ảo mộng ấy chăng? Phần lớn khi họ bào chữa nhau, cậu càng diện tích lớn chờ đợi. Nhưng sự thực vẫn chứng tỏ, cậu không đúng rồi, cậu đề xuất sớm dứt ra từ lâu new đúng. Như thể bị trúng độc vậy. Cứ mỗi lần thấy Nhạc Dương cùng Đào Đào ân cần thiên nhiên trước mặt người, trái tim Khổng Thu lại rỉ máu, thế nhưng Khổng Thu vẫn không tự kềm chế đc cảm xúc của bạn nhưng càng khi càng nhún sâu hơn.

ngay trong khi hàn huyên còn ngổn ngang, tinh thần bị tra tấn, thì thời điểm tử hình cũng đến: chỉ từ vài hôm nữa là tới ngày Dư Nhạc Dương kết hôn – tám năm đơn phương của Khổng Thu bắt đầu dứt trong thất bại. Dù sớm biết rằng thời buổi này sau trước gì cũng trở thành tới, mà khi đối mặt, Khổng Thu new bắt gặp phiên bản thân gia đình chẳng thể ý chí nổi.

Thất thần tài xế về nhà, Khổng Thu làm rơi chìa khóa chẳng biết bao nhiêu lần mới mở đc cửa ra. Vừa đẩy cửa bước vào, cậu ngay thức thì thờ thẫn xẻ ập lên mặt đất. Cần đến hai tay đậy mặt, Khổng Thu co gia đình bạn lại, đối với mối tình ngay từ đầu vẫn biết đang không thể nào mang tác dụng này, ngay cả rơi lệ cậu cũng không tồn tại nhân cách. Giữa những mối quan hệ xã giao của cậu, các bạn đồng tính có tương đối nhiều, cũng không ít thành viên có nhu muốn phát triển sở hữu cậu, nhưng mà thái độ & vẻ mặt của Khổng Thu cũng đủ làm cho người thân nghĩ: Cậu sẽ đặt một tấm bia ‘trinh tiết’ đè nặng trên đầu. Nhưng chiếc ấy sở hữu trò vè gì chứ? Kệ xác Khổng Thu với yêu Nhạc Dương bao nhiêu đi nữa, Nhạc Dương cũng chỉ coi cậu là kẻ bạn tốt nhất nhưng thôi, thậm chí còn ko phải được hiểu tình cảm kia của cậu.

hộ gia đình từ từ tối đi, Khổng Thu cứ vậy đó cuộn bạn nằm lặng ko cựa quậy ở cạnh cửa ra vào. Chuông thiết bị cầm tay liên tiếp reo vang, nhưng cậu vẫn như cũ ko phải động đậy. Đột nghe một tiếng “tít” vang lên, điện thoại chuyển hẳn sang cách thức thu thanh.

“Khổng tiên sinh, tôi là Trương Đạt, ngài nghĩ sao về cuộc thủ thỉ lần trước sở hữu tôi? Chủ toạ Vương cực kỳ chờ đợi ngài có thể tới chúng tôi thực hành nhiếp ảnh gia ngoại cảnh, đầy đủ ý muốn của ngài, chủ toạ Vương đầy đủ hài lòng. Chủ toạ siêu cầu hoàn toàn có thể cùng ngài hiệp tác. Ước ngài suy nghĩ kỹ, bất kỳ bao giờ ngài đều có thể trực tiếp giao thông có tôi, vô cùng mong tìm được phúc đáp của ngài. Hẹn tái ngộ.”

Đọc thêm list truyện đam mỹ sủng

“Tít…” Lần vật dụng nhì căn hộ quay về trạng thái im thin thít.

1 phút sau, Khổng Thu giơ nhị tay ra, hai phút kế, cậu đưa tay lên đầu, ba phút sau nữa, cậu vùng lên lao thẳng đến thiết bị cầm tay, bấm số and đọc tức thì.

“Vâng, thưa ngài, xin hỏi ngài là…”

“Cô Trương, tôi là Khổng Thu, tôi đồng ý thực hiện bằng thợ chụp ảnh ngoại cảnh cho công ty của cô. Bắt đầu từ mai sau tôi đang tới ở.”

“A! Thật vậy sao? Giỏi quá, tôi vẫn liền để vé máy bay cho ngài.”

“Ngay sau này, càng sớm càng cao.”

“… Vâng. Công việc cụ thể thì đợi Khổng tiên sinh đến rồi chúng ta bàn sau nhé.”

“Được.”

Ngắt điện thoại, Khổng Thu buốn chán luân phiên người, duỗi thẳng tay chân nằm bên trên ghế salon thở hồng hộc. Rời khỏi đây, cậu cần rời khỏi nơi này. Tương tự kẻ chết trôi mang được cọc gỗ, trong đầu Khổng Thu lúc này chỉ sở hữu duy nhất 1 ý muốn là bỏ đi, and đi thật xa. Nhắc cậu yếu ớt cũng được, hay là không tiền trình cũng chẳng sao, cậu chỉ mong mỏi ngay tức khắc rời khỏi nơi khổ cực này.

các giọt mồ hôi thấm ướt quần áo, ở trong phòng chỉ mang ánh đèn mờ ảo từ đi ngoài đường hắt vào. Khổng Thu từ trên ghế salon trượt xuống đất, mở đèn để bàn lên. Bên dưới ánh đèn hiện rõ một gương mặt tái nhợt, trắng toát.

bắt gặp người nhà vẫn còn đó cầm di động trong tay, Khổng Thu quăng nó đi, đứng dậy bước vào phòng ngủ. Lôi dòng vali dưới gầm chóng ra, cậu ngay tắp lự khẩn trương rước gần như vật rất có thể đưa đi nhét hết vào trong các số ấy. Điện thoại lại vang lên, Khổng Thu lập tức chạy tới nghe máy.

“Khổng tiên sinh, tôi là Trương Đạt, tôi vẫn đặt vé máy bay cho ngài rồi. Chính là chuyến bay 6-50 cất cánh vào sáng mai, chút nữa tôi vẫn giữ hộ tin tức chuyến bay vào laptop cho ngài.”

“Được. Cảm ơn cô quá nhiều.”

“Không có gì. Mà Khổng tiên sinh, ngài có khỏe không?”

“Tôi khỏe.”

“Vậy… sau này tôi vẫn tới phi trường đón ngài.”

“Được.”

“Ngày mai gặp mặt. Tôi khôn cùng vui do ngài hoàn toàn có thể tới đây.”

“Vâng, mai gặp mặt.”

Ngắt dế yêu, Khổng Thu nhìn ra ngoài sườn cửa sổ. Phần bên trước đó là tòa nhà nơi Dư Nhạc Dương và Đào Đào sống. Của phòng vẫn còn đó tối, với vẻ như hai người nhà vẫn chưa về.

Con tim quặn đau thật khó chịu, Khổng Thu vô lực nằm sấp bên trên nệm. Trời chế tác nghiệt, có thể dung; tự tạo thành nghiệt, không thể thiết bị. Ngay từ thuở đầu thành viên vẫn không đúng, cực kì không đúng. Sao khi Ngải Khắc thổ lộ với gia đình bạn, gia đình lại ko thử 1 lần? Hay là đống ý lời mời cùng đi cần đến bữa mang Lý Minh? Hay lúc Vương Thanh mời người cùng xuất ngoại nghỉ mát, người đúng ra cũng đề xuất cân nhắc… Hoặc là…

Tự tát người nhà một cái thật mạnh, Khổng Thu hít 1 khá thật sâu đặt áp chế nỗi đau giằng xé trong lòng.

“Xin lỗi cậu, Nhạc Dương. Tôi không thể nhìn cậu kết duyên cộng Đào Đào. Tôi thừa nhận người trong gia đình là kẻ nhu nhược. Cậu cứ coi như chơi sở hữu mình người dùng như tôi đi.” Giọng khàn khàn, Khổng Thu nhìn căn hộ lớn xa xa kia mà thủ thỉ. Rốt cục cũng ko nhịn đc, để mặc cho nước mắt tuôn rơi.

mang theo máy hình họa cùng dụng cụ chuyên ngành, kéo theo một cái va li béo, Khổng Thu nhìn lại căn nhà rườm rà của bản thân 1 lần rút cục, rồi âm thầm luân chuyển gia đình bạn tạm dừng hoạt động khóa lại. Những chạy trối chết, cậu lái xe 1 mạch thẳng tới sân bay. Từ giờ tới lúc tàu bay che cánh còn đến 6 tiếng nữa, nhưng một khắc Khổng Thu cũng đợi ko nổi. Ngay gần Dư Nhạc Dương như thế này, cậu linh giác vô cùng ngột ngạt, không thở được như gần chết đến nơi.

Ngồi tại phi trường suốt 1 đêm, Khổng Thu kéo lê thể xác mệt mỏi, ý thức cũng cực kì uể oải nhưng leo lên chuyến bay 6-50 tới đô thị S. Đô thị S phương pháp thành phố C hết sức xa, siêu rất xa.
hiểu full truyện tại trang web gọi truyện trực tuyến không lấy phí truyen24.com. Chúc độc giả truyện vui mắt.

Coi thêm truyện cô giáo Thảo

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *