Đánh Giá truyện Thiên Sứ Đích Mỉm Cười
Thiên sứ đích mỉm cười là câu truyện nhắc về Nhiễm Dịch Khiếu một con người luôn luôn vui miệng, theo dõi ngay người mua nhé.
chia sẻ truyện đam mỹ thiên sứ đích mỉm cười
Tác giả: Tiểu Lâu
Thể loại: truyện đam mỹ ngược
Trích đoạn truyện thiên sứ đích mỉm cười
Ngày mùng 10 tháng 6 năm 2001, chủ nhiệm khoa kể, phòng tuyển sinh năm nay điều động tôi đi cai quản câu hỏi tân sinh viên trúng tuyển vào trường.
“Vì sao lại là tôi?” Tôi phát ra một tiếng ai thán, “Kỳ nghỉ hè này tôi sẽ đã định rõ sẽ đi suối nước nóng rồi mà!”
“Nghe đề cập năm nay là năm đầu tiền tiến hành vấn đề đắn đo trúng tuyển qua mạng, Việc tuyển sinh cũng sẽ rất khẩn trương, chỉ sợ lại vướng cần phiền toái gì mất. Đang giơ cao tiến công khẽ sở hữu số đông cậu mấy năm nay rồi, cũng chỉ chờ đợi đông đảo cậu phát huy sở thích về kế toán của các cậu thôi mà —— tôi sắp thành bà lão đến nơi rồi, cũng chẳng dùng được nữa đâu ” Chủ nhiệm tuy khoa trương than thở, thế mà góc nhìn lại vui miệng, lại đố tránh. Đời nào câu hỏi tuyển sinh là rượu ngon, mỗi người phần lớn phải cố gắng mà đoạt rước à?? Tôi không thể hiểu nổi.
Tôi chỉ tiếc kỳ nghỉ hè ngắn ngủi sắp tới này thôi, thế là coi như chơi sở hữu suối nước nóng gì rồi.
Chủ nhiệm lại than vãn, ý vị thâm trường nhưng nở nụ cười, “Cố gắng nhưng khiến cho xuất xắc Truyện h đi tiểu tử, khoa người thân càng bao người xinh tươi, sáng ý, sau này càng dễ cắt cử hơn. Ha ha.”
Càng đuổi theo ai gia đình ta càng chạy, tuyển người xinh mỹ nhân giúp cái gì cơ chứ ——— tôi híp mắt ——— chưa biết năm ấy bác bỏ gái này có nên cũng soi mói hồ sơ của bạn vậy đó không nữa.
giờ chiều cộng ngày, phải đến phòng tuyển sinh báo danh.
không gian trong phòng tuyển sinh chính xác là không như của nhà tầm thường, dế yêu ko ngừng reo vang, mọi người đi tới đi lui cực kì bận bịu. Trong cả nhiệt độ cũng tương tự cao hơn nhiệt độ ở ngoài vài độ, thời tiết đầu hè giá lạnh vô cùng. Trưởng khoa chúng ta Vương, laptop ngoại trừ ông reo lên ko dứt, chẳng thể ra tiếp tôi được. Ngồi đợi một lúc cũng rất được ——- tôi tận lực nhẫn nại, không ao ước nghĩ đến phân tách vẫn chưa thực hành dứt của bản thân ——– tôi có thể làm gì chứ? Tôi chỉ là một cô giáo chung, dài lâu bị chi phối thời kì nhưng mà thôi.
đang khi âm thầm ngồi chờ, tôi chợt để mắt tới đam mỹ h đến nhị nữ đồng nghiệp bên nên đã gầy giọng thủ thỉ nào đấy.
“Đã nghe gì chưa? Có 1 sinh viên tật nguyền tuy vậy phát âm điện đến trường thành viên báo danh đấy.”
“Sao lại chẳng biết vụ này chứ, Vương chủ nhiệm bởi vì vụ này mà đã đau hết cả đầu lên kia kìa.”
“Nhưng nhưng hình dong quan sát thấy cũng thật đáng yêu. Nó kể là bởi vì lớp 11 gặp mặt tai nạn giao thông, do vậy new bị mất 1 chân.”
hai mọi người nói tới đó tức tốc thổn thức một trận.
“Ai thế? Cô có biết tên không?”
“Làm sao nhưng chưa bao giờ chứ! Vương chủ nhiệm đã nhắc tới nó cả buổi sáng nay rồi. Các bạn Thiên Tân, tên Nhiễm Dịch Khiếu.”
“Ai, cũng không hiểu biết nhà trường nghĩ dòng gì nữa. Bây chừ sinh viên tàn tật mong học nghỉ ngơi trường cao đẳng chung, không phải dễ một chút nào đâu a.”
“Mà nếu muốn đi xa hơn, tương lai xin việc cũng là cả 1 vấn đề a.”
“Đúng vậy, thật chả biết phải giải quyết và xử lý thế nào bây giờ……”
Tôi nghe tới thất thần, lại đột nhìn thấy light novel mang tổ ấm qua gọi, “Trần Mặc Vân, thầy giáo Trần hẳn là cậu đi.”
Là Vương chủ nhiệm đọc tôi, ông sẽ thì thầm máy tính bảng xong. Tôi liền hối hả vực dậy, kính cẩn tiêu trẹo đến trước mặt chủ nhiệm, “Chào Vương chủ nhiệm, Lý chủ nhiệm đề cập ngài sắm tôi tới cung cấp câu hỏi tuyển sinh.”
Vương chủ nhiệm gật chấp nhận, nhìn tôi từ trên xuống dưới. Chưa bao giờ tại sao, góc nhìn ông làm tôi đột hình dong lời chủ nhiệm khoa kể, đời nào chính là lề thói công việc? Vì sao xúc tiếp mang mọi người ta lại cứ đề nghị sử dụng ánh mắt soi mói như thế?
“Lý chủ nhiệm đề cử cậu tới, nói cậu rất hơi về máy vi tính.” Vương chủ nhiệm sở hữu vẻ như vẫn viên mãn “khảo sát” xong qui định của mình, gật gật đầu nói, “Cậu biết rồi đó, mình năm này là năm đầu tiên tuyển sinh trên mạng, hoàn toàn có thể đã vấp yêu cầu quá nhiều việc. Chờ đợi lúc làm việc cậu rất có thể chủ động một chút, chú ý một chút, do trường mọi người mà tuyển ít nhiều sinh viên xuất xắc giang càng cao.”
Đọc thêm list truyện thanh xuân vườn trường hay tại đây
“Tôi vẫn cố gắng khôn xiết.”
“Được rồi.”
Vương chủ nhiệm phân phó 1 trong những hai mình gần đây rỉ tai phiếm đưa cho tôi một chiếc cặp. “Đây là nhiệm vụ trong năm này của cậu, đảm đang quản lý Việc trúng tuyển 5 thức giấc này. Tài liệu về phần đông tỉnh mọi đã sinh sống phía bên trong hết rồi, giờ cậu rất có thể đi làm quen một chút.”
Tôi gật chấp nhận, tay khoan thai lập tức lộ diện xem tài liệu phía bên trong cặp.
Trước mắt, biệt lập là hai chữ Thiên Tân, y hệt như một tia ánh sáng đâm thẳng vào mắt tôi.
“Thiên Tân!” Tôi nghẹn giọng bật ra hai chữ.
“Đúng vậy.” Vương chủ nhiệm chỉnh tề nhìn tôi, nhẹ nhàng lờ lững kể, “Ý nhà trường ý muốn ——— chỉ nên có thể, bằng số đông phương pháp bắt buộc khiến cho nó tháo lui.”
Chúc bạn đọc truyện thiên sứ đích mỉm cười vui vẻ!
Xem thêm list Truyện xuyên không