Đánh giá truyện Hoa Lệ Mạo Hiểm

Cô đi sâu vào trong trung tâm trí hắn ngay từ lần đầu tiên khi bắt gặp cô, không nhịn được ngạc nhiên thở hốc.

Giới thiệu truyện hoa lệ mạo hiểm

Tác giả: Tôn Tiểu Thiên
Thể loại: Ngôn tình h

Trích đoạn truyện hoa lệ mạo hiểm

Một chống bệnh riêng trang bị phần lớn các loại thiết bị mà lại dồi dào mùi thuốc tiêu độc, Bác Sỹ chú ý ông lão còm nằm trên giường bệnh tật hành hạ lâu ngày.

“Ông Tiêu” BS cực nhọc mở miệng, ”Kết quả khám nghiệm đã có được.”

Tiêu lão tiên sinh khôn cùng kiên cường phấn chấn tinh thần, ”Nói đi! Đừng che diếm, ta có lẽ Chịu được.”

“Tôi cần nói đến ông biết tin xấu, bệnh tình của ông chưa khả quan, các bệnh ung thư gan đã đi đến thời kì cuối, các cấu trúc tế bào các bệnh ung thư cũng từng khuếch tán toàn thân.”

“Ý ông nói, ta sắp chết?” Tiêu lão tiên sinh chưa hoảng sợ luống cuống, ngược lại rất là bình tĩnh, một đôi mắt sắc bén nhìn rõ tình nhân nắm sự chẳng hề bị bệnh án đánh té, ngược lại che lánh tia sáng.

BS chưa nói gì, chẳng khác gì ngầm chính thức.

“Tôi còn sống được bao nhiêu?”

“Nhiều nhất dường như chống đỡ nửa năm.” chính là dự đoán lạc quan nhất, đã đến hoàn cảnh này người nào cũng cấp thiết đúng đắn nói ra bao giờ……

“Nửa năm?” Tiêu lão tiên sinh lừ đừ chú ý đến mắt lại, “Nửa năm, đủ rồi.”

“Ông Tiêu, cần tránh mua quá chán nản, chỉ có yên âm nghỉ ngơi cùng với điều trị đúng kỳ, đa số ung thư hầu hết có thể sống lâu dài hơn dự đoán.Tôi có lòng tin ông chắc chắn dường như sống lâu bền hơn.”

“Bác sĩ Hứa, cô chưa phải nữa yên ủi tôi nữa.Tôi cũng chưa sợ bị tiêu diệt, chẳng qua hi vọng lúc đầu chết có thể chấm dứt trung tâm nguyện, tránh để chúng tôi có theo tiếc nuối rời đi, bị tiêu diệt không nhắm mắt.” Tiêu lão tiên sinh tự giễu cợt nói.

>> Xem thêm Ngôn tình trọng sinh

“Ông Tiêu, ông gồm trọng điểm nguyện gì? Nếu chúng tôi có vẻ giúp ngài vấn đề gì cứ vấn đề nói, chúng tôi nhất định đã rứa hết sức.”

“Tôi mong mỏi chắc là về căn nhà.”

“Về nhà?”

“Đúng gắng, nếu chỉ từ sống tất cả nửa năm, tôi hy vọng có vẻ bị tiêu diệt ở địa điểm gia đình bạn quen cùng, chứ chẳng phải ở trong nhà bệnh dịch lạnh lẽo này.”

mặc dù phòng trong cơ sở y tế sẽ cực kì bao gồm hơi thành viên, không có gì một mảnh trắng bệch, dẫu vậy bệnh viện dù sao cũng chính là cơ sở y tế, dù xa hoa thoải mái nắm nào so ra số đông đại bại căn nhà gia đình bạn, chính là ấm áp dù có tiền cũng tải không đủ.

cho dù trong nhà cũng chỉ còn lại một bạn ông lão trơ trọi như ông.

“Nhưng hoàn cảnh sức khỏe của ông…… Ông cần phải được bảo hộ dưới phần lớn thời tiết mới được.” bác sĩ Hứa suy xét mang đến sức khỏe mọi người già thường chất lượng không đảm bảo, sở hữu lại sau này lỡ xảy ra chuyện gì, ở căn nhà không gồm ai bên cạnh hết sức dễ gặp gỡ nguy hiểm.

“Không thành việc, chúng tôi tất cả quản gia cộng thành viên giúp vấn đề.”

“Tôi duy nhất y tá có các trải nghiệm, có lẽ chăm lo bệnh của ông.Ông có mong muốn tuyển lựa mọi người nào chưa?”

“Vậy chưa thành vấn đề.” Tiêu lão tiên sinh cũng như có cũng như không nhếch cao khóe miệng, chú ý về phía tiểu ý tá thanh tú chạnh lòng thành viên gia đình đứng ẩn dưới BS Hứa, “Tôi mong mỏi Vũ Thần, lần khần giành được không?”

>> Coi thêm Truyện đam mỹ ngược

BS Hứa không hiểu chú ý y tá đứng sát bên đã không trò chuyện “Cô Hạ?”

Từ sau khi Vũ Thần tốt nghiệp chuyên môn nghiệp vụ liền cho khám đa khoa Kim gia buôn bán vẫn hơn hai năm, làm việc thân thiện, chức vụ cẩn thận, được đều người mắc bệnh cùng người thân khen có lợi, mà thậm chí có người muốn làm mai mang đến cô!

Kể từ ngày ông Tiêu nằm viện tới nay, cô luôn đảm nhận y tá bên cạnh, khiến mang đến ông Tiêu từ gia đình cạnh tranh chịu biến thành ngoan ngoãn nghe theo, cô nói gì ông nghe nấy.

Nếu để cô đi nói chưa chừng vẫn có ít đến bệnh tình ông Tiêu.

“Cô Hạ, ý của cô ấy thế nào?”

“Tiêu lão tiên sinh trước ấy sẽ hỏi bên tôi, trải qua mấy ngày xem xét, bên tôi chính thức quyết định mang đến nhà ngài đó đảm trách sáng tạo quan tâm.” Hạ Vũ Thần cười cợt nhìn Tiêu lão tiên sinh, nói ra chính thức quyết định của cô ấy

“Như nắm ông Tiêu, ông hình như xuất viện về căn nhà.” BS thoải mái nói.

“Thật tốt quá.” trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Tiêu lão tiên sinh thành lập tia mừng rỡ vẫn lâu chưa thấy.

“Trước đừng quá vui mừng, vào mỗi tuần ông những đề nghị mang lại bệnh viện khám nghiệm, đây là dặn dò của bác sĩ, bảo đảm bắt buộc quên.”Bác sĩ Hứa thông báo.

“Không thành bài toán.”

“Còn nữa, cô Hạ, cô trước đến buồng nhân sự làm cho đơn giữ chức dừng lương, rồi đến buồng buôn bán của ta, gồm chút các chi tiết ta muốn nói mang cô.”

“Dạ.”

đang lúc Hạ Vũ Thần xoay mọi người sẵn sàng rời khỏi phòng bệnh, Tiêu lão tiên sinh thông báo.

“Còn chỉ một chuyện…..”

“Chuyện gì?” BS Hứa hỏi.

“Là Hạ Vũ Thần.”

“Tôi?” Hạ Vũ Thần không hiểu lặp lại việc

bên trong phòng một khoảng yên lặng, chờ đợi Tiêu lão tiên sinh câu trả lời án.

“Vũ Thần, ” Tiêu lão tiên sinh cực nhọc nuốt một ngụm nước bọt bong bóng, có thể sẽ thẹn hậu sự rồi nói: “Tôi…… Chúng tôi ao ước xin cô gả mang lại chúng tôi.”

“Cái gì?” bác sĩ Hứa tất yêu tin nhìn hai thành viên gia đình.Cô hạ bất quá chỉ đơn giản là đàn bà bắt đầu hai mươi tuổi, còn ông Tiêu này sẽ sáu mươi tuổi, huống ông tùy thời đang liệu có nguy hiểm tánh mạng, lẽ nào trong khoảng thời gian này giữa hai mình vẫn xảy ra tình yêu vong niên?
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *